Right believe, Right living. . .

Học Được Gì Từ Loài Mèo?


MÈO XUẤT HIỆN TỪ BAO GIỜ?

Mèo thuộc bộ ăn thịt. Bộ này xuất hiện trên trái đất vào thời Paleogen, cách nay khoảng 40 triệu năm. Nhưng nay di tích cổ nhất của mèo đào thấy được ở vào thời Pleistocen nghĩa là cùng thời với người tiền sử, cách nay gần một triệu năm. Có rất nhiều hóa thạch của mèo được tìm thấy ở châu Âu, châu Phi và châu Á. Mẫu xưa nhất ở châu Á được tìm thấy ở Harappa thuộc thung lũng sông Ấn Hà cách nay khoảng 4.000 năm. Trong khi đó, những mẫu đào được ở châu Âu cho thấy một số giống với loài mèo rừng hiện nay ở châu Âu (Felis silvestris), một số giống với loài mèo rừng châu Phi (Felis libyca), một số lại giống cả hai loài. Do đó, đến nay người ta vẫn chưa xác định được nguồn gốc của tổ tiên nhà mèo thời xưa nhất.



MÈO ĐƯỢC GIA HOÁ TỪ LÚC NÀO?


Những di tích khảo cổ cho thấy ngay đến thời Palaeolithic (thời đại cổ thạch khí - trước năm 12.000 trước Tây lịch) và Mesolithic (thời đại trung thạch khí - 12.000 -6.000 năm trước Tây lịch), tức là thời kỳ mà cả các con linh cẩu và khỉ cũng được nuôi ở Ai Cập thì mèo vẫn còn vắng bóng trong đời sống con người. Dấu vết gần gũi xưa nhất giữa mèo với con người chứng tỏ chúng đã được gia hóa, hiện còn lại là ngôi mộ cổ của một vị vua Ai Cập tên là O-nen ở Thebes. Trong ngôi mộ này có bức tranh con mèo ôm con vịt trong tay và đang đùa với một con khỉ ở bên dưới một cái ghế. Ngôi mộ này được xây khoảng 1.800 năm trước công nguyên. Do đó, người ta cho rằng mèo được gia hóa đầu tiên ở Ai Cập, cách nay khoảng 4.000 năm. Hơn nữa, người Ai Cập cổ rất quý mèo. Họ tôn thờ vị nữ thần Pasht có đầu là đầu mèo. Khi con mèo trong nhà chết, cả chủ nhà lẫn tôi tớ phải cạo lông mày và làm lễ tang long trọng. Nếu đó là con mèo nuôi trong các đền thờ thì cả xóm làng, thành phố đó phải để tang. Sau khi chết, mèo được ướp xác kỹ lưỡng và chôn riêng ở một nghĩa trang, chọn nơi rất cao quý. Địa vị cao quý của loài mèo có lẽ bắt nguồn từ khả năng bắt chuột tài tình ở các vựa lúa của Ai Cập. Người Ai Cập khi đi ra nước ngoài nếu gặp được con mèo thì phải tìm mọi cách đưa về nước. Sự sùng kính quá độ này đã gây không ít tai họa cho các du khách đến Ai Cập thời đó. Người nào vô tình làm mèo chết sẽ bị xử tử! ( ặc ặc ........... 04.gif )

Quốc gia nuôi mèo thứ hai có lẽ là Palestin vì thời đó Palestin có quan hệ mua bán với Ai Cập. Cụ thể là hiện nay nước này còn lưu lại một bức tượng bằng ngà khắc hình con mèo đang nằm. Bức tượng này có khoảng 1.700 năm trước Công nguyên.

Nhưng mèo chỉ được phổ biến sang nhiều nơi khác vào khoảng thế kỷ thứ V trước Công nguyên, tức là thời kỳ Ai Cập có quan hệ với Hy Lạp và La Mã. Các thương buôn Hy Lạp đã lén mang một số mèo về nước và ngày nay ở đền Athens có tấm cẩm thạch khắc hình một con chó và một con mèo cắn lộn nhau. Đền này được xây khoảng 480 năm trước Công nguyên. Nhưng mèo chỉ phát triển nhiều ở châu Âu vào thời kỳ đế quốc La Mã. Một đồng tiền cổ ở miền Nam nước ý khoảng 440 năm trước Công nguyên có khắc hình con mèo và đến thời Christan (khoảng năm 200 sau Tây lịch) mèo đã trở thành con vật quen thuộc, kể cả với nước Anh nằm giữa biển. ở đây có lẽ mèo Ai Cập gốc châu Phi có lai với mèo rừng châu Âu, do đó mang đặc điểm của 2 loài này.

Một chứng cớ khác là tên của mèo. Tên khoa học của mèo nhà là Felis catus, tiếng Latinh là "catus", tiếng Anh là "cat", tiếng Pháp là "chat". Các nhà ngôn ngữ học cho rằng nó phát xuất từ tên nữ thần Pasht của Ai Cập đã phát âm trại đi.

Riêng ở châu á, ấn Độ cũng đã nuôi mèo cách nay ít nhất khoảng 2.000 năm. Sở dĩ nói là "ít nhất" vì nếu con mèo đào được ở thung lũng sông ấn Hà đã được gia hóa thì phải cộng thêm 2.000 năm nữa. Nhiều người cho rằng mèo ấn Độ cũng là mèo Ai Cập được đưa qua ngõ Babylon, khoảng thế kỷ thứ 2 trước Công nguyên. Vùng Đông Nam á có dòng mèo Xiêm cũng rất nổi tiếng, nguồn gốc ở Thái Lan. Mèo Xiêm, được nuôi nhiều trên thế giới vì thông minh, dễ dạy, bắt chuột giỏi. Có giả thuyết cho rằng mèo Xiêm cũng bắt nguồn từ mèo ấn Độ bị "đột biến". Vấn đề này cũng như sự tích của mèo đến nay vẫn chưa sáng tỏ. Ở đảo Man (châu Âu) có dòng mèo cụt đuôi nổi tiếng, tên gọi là Manx. Người ta cho rằng mèo này do "đột biến" của mèo nhà châu Âu. Mèo Manx chạy rất nhanh nhờ hai chân sau dài và khỏe, nó bắt chuột, bắt cá và ngay cả săn rắn rất thành thạo.


MÈO NGÀY NAY


Sở dĩ có nhiều giả thuyết khác nhau vì rất khó phân biệt mèo nhà với mèo rừng mà chỉ dựa trên ... bộ xương. Theo khuynh hướng thông thường của những con vật được gia hóa lâu năm, nhiều nhà khảo cổ cho rằng mèo nhà ngày nay nhỏ con hơn, xương mặt rộng và mõm ngắn hơn, cấu tạo răng cũng khác hơn, giống như trường hợp heo rừng với heo nhà. Tuy nhiên, điều này cũng chưa được các nhà động vật học nhất trí.

Hiện nay người ta biết mèo nhà (Felis catus) có trên 30 dòng khác nhau và cách phân biệt dễ nhất là chia chúng làm 2 nhóm: nhóm lông ngắn và lông dài. Mèo nuôi ở nước ta, mèo Xiêm, mèo Ai Cập thuộc nhóm lông ngắn, có lẽ nguồn gốc từ mèo rừng châu Phi mà Ai Cập đã gia hóa đầu tiên. Mèo lông dài có bộ lông xù tuyệt đẹp, nổi tiếng là mèo Ba Tư, với khoang cổ rực rỡ và diềm ren ở giữa hai chân trước, mũi ngắn, mặt rộng và mèo Angora (tên trước đây của Ankara thuộc Thổ Nhĩ Kỳ) với chòm lông dài nơi gốc đuôi, mũi dài nhưng tẹt và hếch, nhóm mèo lông dài này có lẽ xuất phát từ mèo rừng Trung Á là con Felis manul.


Nguồn: Khoa học phổ thông

CHÚ MÈO HÀNG VẠN USD .

Mệnh danh “con mèo nhà lớn nhất, hiếm nhất và có vẻ đẹp kỳ lạ nhất”, Ashera sở hữu “chiều cao” hơn 1m, bốn chân dài vững chãi với ánh nhìn mạnh mẽ, sắc lẹm như báo và bộ lông vằn vện như hổ. Chú có thể phát triển tới mức tối đa 13,6 kg.

Ashera được sinh ra trong phòng thí nghiệm, là kết quả công trình đầu tư, nghiên cứu của doanh nghiệp người Anh Simon Brodie, ông chủ hãng Lifestyle Pets tại San Diego, và nhóm nghiên cứu di truyền học Mỹ.

Trong Ashera có sự pha trộn của dòng máu mèo rừng Châu Phi, mèo báo Châu Á, và mèo nhà.

Simon Brodie cho biết Ashera bán được rất nhiều ở Mỹ, Châu Á và Nga. Nhiều người yêu động vật và có thú chơi sinh vật lạ sẵn sàng bỏ ra 12.000 bảng Anh (tương đương 24.000 đô la Mỹ) để được có tên trong danh sách đăng ký mua chú “tiểu hổ” này, bất chấp thời gian chờ đợi kéo dài đến 9 tháng.

Dù thuộc tầng lớp “quý tộc”, Ashera không hề kén chọn trong chuyện ăn uống. Chẳng cần cao lương mỹ vị, chỉ loại thức ăn khô bình thường dành cho mèo có bày bán trong các siêu thị cũng đã đủ để chú vui lòng.

và đây là những hình ảnh vẻ đẹp dũng mãnh của Ashera:
http://i266.photobucket.com/albums/ii251/Corenl_Young/ashera-5-191107.jpg

http://i266.photobucket.com/albums/ii251/Corenl_Young/ashera-4-191107.jpg


sưu tầm


GIỐNG MÈO MÀ CÁC VUA AI CẬP HAY NUÔI.

mèo Abyssinian lông ngắn xuất xứ từ Abyssinia (nay là Ethiopia ),là một trong những giống mèo cổ nhất ,sớm được con ngưòi thuần hóa,nuôi dưỡng. Chắc chắn đã được nhiều vị vua Ai-cập nuôi và yêu quý vì chúng trông rất giống với những bức họa , tượng điêu khắc về mèo thời Ai Cập cổ đại.

Giống mèo này có đặc tính về thần kinh:điềm tĩnh,cân bằng dễ hòa đồng với các giống mèo khác nhưng khi ra ngoài thiên nhiên chúng cực kỳ hoạt bát,nhanh nhẹn.Dễ nuôi và chăm sóc,rất tình cảm với chủ nhưng lại hay nhút nhát khi gặp khách lạ đến nhà.

Ở Hà nội chỉ mới thấy một vài con do người nước ngoài mang theo khi đến sinh sống và công tác tại Việt nam.Nhưng phần lớn đã bị thiến và triệt sản.

http://i266.photobucket.com/albums/ii251/Corenl_Young/abyssinian.jpg


sưu tầm


Mèo được thuần hóa cách đây 9.500 năm

Với việc phát hiện về một bộ xương mèo cổ ở Cyprus, các nhà khoa học cho rằng con người đã thuần hóa được loài mèo cách đây khoảng 9.500 năm, sớm hơn 5000 năm so với người ta thường nghĩ trước đây.

Nằm trong một cái mộ không sâu, nó được chôn cách một người khoảng 30 tuổi chừng 40cm, con mèo 8 tháng tuổi này có thể là một thành viên trong một gia đình danh giá thuộc thời kỳ đồ đá.

Cho đến nay, người ta cho rằng loài mèo đầu tiên được con người thuần hóa là ở Ai Cập cổ đại, vào khoảng năm 1900 trước công nguyên.

Phần mộ của người được chôn có chứa nhiều đồ vật có giá trị và nhiều đồ có thể là dùng để dâng tiến như hoàng thổ, đá quý, đồ đánh lửa... Không có dấu hiệu con vật này bị giết để làm thức ăn vì xác và xương của nó nằm rải rác quanh đó. Có thể con mèo này bị giết để chôn cùng lúc với chủ nhân của nó đã qua đời

Các nhà khoa học cũng phát hiện ra ở ở Neolithic, những vùng ở Trung Đông, Turkey và Israel cũng có mộ của người chết chôn chung với các loại đá, các bức tượng mèo nhỏ bằng đất sét. Từ đó các nhà khoa học cho rằng loài mèo có một địa vị đặc biệt với người cổ đại mặc dù cho đến bây giờ chưa có bằng chứng nào chứng tỏ rằng chúng được thuần chủng và là vật kiểng vào thời đó.

Có thể loài mèo được thuần hóa từ một loài mèo hoang vào giai đoạn rất sớm của nông nghiệp và từ khi xuất hiện của loài chuột phá mùa màng và họ đã biết thuần hóa chuột để bảo vệ mùa màng.


sưu tầm
xin mạo muội lấy hình pé bự nhà mình để minh họa cho bài này :D:D:D
http://i266.photobucket.com/albums/ii251/Corenl_Young/IMG0048A.jpg
đây là nét mặt của pé khi pé còn phê ngủ :D

MÈO MẶT TỊT.

Mèo Ba Tư là một trong những giống mèo lông xù phổ biến nhất trên thế giới. Chúng có thân hình chắc khỏe, đầu to, hai mắt tròn biểu cảm. Theo như nghiên cứu thì chúng xuất hiện hầu như cùng một lúc tại các vùng núi hẻo lánh của các nước vùng Vịnh Persik, Thổ Nhĩ Kỳ và Trung Quốc.

Mèo Ba Tư có bộ lông 2 lớp với lớp lông dài phía ngoài và lớp lông ngắn khá dày ở bên trong. Đuôi của chúng luôn xù nên việc chăm sóc cho bộ lông của giống mèo này là một công việc rất quan trọng nhất. Bạn đừng nên nghĩ đến việc mua về một chú mèo loại này nếu như không thể dành cho chúng một khoảng thời gian hàng ngày để chăm sóc bộ lông bằng các loại lược chuyên dụng. Việc chải lông này ít nhất tốn 10 phút, nhưng quan trọng là phải được thực hiện đều đặn hàng ngày.

Giống mèo này có vẻ như không thích hợp lắm với những người chủ nhân ưa sạch sẽ vì chúng rụng lông rất nhiều. Tuy nhiên, nhờ có bản tính mềm mại, dễ chịu và ôn hòa, giống mèo Ba Tư vẫn tiếp tục được xếp vào những con vật được yêu thích nhất trong gia đình. Chúng rất thông minh, thân thiện và quyến luyến với chủ. Bản tính ôn hòa của mèo Ba Tư là bằng chứng về các nhu cầu tương đối đơn giản của chúng và khả năng phù hợp với cuộc sống của những người chủ bận rộn nhất. Chúng không tỏ ra khó chịu khi bị nhốt trong nhà suốt ngày, và việc được thả ra vườn cũng không lấy gì làm quá quan trọng, mặc dù nếu được thả, chúng cũng sẽ sẵn sàng leo trèo cây cối với sự khoan khoái rõ rệt.

Bạn có thể gặp mèo Ba Tư với rất nhiều màu lông khác nhau: Màu kem, màu trắng, màu xám xanh (blue), màu đỏ, màu nâu, vằn vện… Hiện nay, yêu cầu tuyệt đối của giống mèo này là mũi bé và mắt to nên những cá thể đạt được các tiêu chí trên có thể sẽ gặp khó khăn trong việc hít thở hoặc bị chảy nước mắt. Vì vậy, cần phải rất thận trọng khi lựa chọn cho mình chú mèo thuộc giống này.


sưu tầm

http://i266.photobucket.com/albums/ii251/Corenl_Young/small_1197968262nv.jpg

MÈO THIÊNG MIẾN ĐIỆN

Mèo thiêng Miến Điện – Lịch sử giống mèo này còn gây nhìều tranh cãi, mặc dù trong tên gọi của chúng dường như chỉ ra nguồn gốc xuất phát từ đất nước Miến Điện bí ẩn.

Giống mèo này, theo như truyền thuyết đã được nuôi tại đền thờ Lão Tử. Trong cuộc chiến chống lại kẻ xâm nhập ngôi đền, có 2 người châu Âu đã có công rất lớn. Vì vậy, để tỏ tấm lòng đền đáp, những người thày tu đã gửi tặng 2 vị khách trên một đôi mèo giống Miến Điện này. Trên đường vận chuyển trở về Pháp, chú mèo đực đã chết vì kiệt sức, nhưng con mèo cái đã sống được cùng với lũ con trong bụng. Và chính chúng đã trở thành tổ tiên của giống mèo này tại châu Âu.

Mèo thiêng Miến Điện lần đầu tiên được công nhận tại Pháp vào năm 1925. Nhưng qua Đại chiến Thế giới lần thứ 2 chỉ còn có 2 nhánh sống sót. Sau đó ít lâu, tại các triển lãm mèo tại Pháp, giống mèo này đã gây nên sự chú ý của những người khách đến từ nước Anh, và họ đã mang chúgn trở về quốc đảo. Vào năm 1960, giống mèo này lần đầu xuất hiện ở Mỹ do bà Grisvold nhập về. Vào năm 1967 chúng được công nhận tại Mỹ. Tiêu chuẩn của giống mèo này như sau: Thân dài, mặt hẹp, lông màu be hoặc vàng, mặt, tai, đầu và đuôi có màu sẫm đặc trưng. Bàn chân trước có màu trắng, hai chân sau đi tất trắng, sau các chân có vệt lông trắng. Đầu tròn xoe, rộng, hai má rất to và mũi thẳng kiểu La Mã. Mắt tròn, hơi xếch có màu xanh da trời. Tai tròn, cỡ trung bình, chân dài trung bình, bàn chân to và tròn.

Có 4 màu lông tiêu biểu: Màu be nhạt điểm các vết màu xám xanh, Màu xám trắng điểm các vết màu xám xanh, màu ngà điểm các vết màu sô cô la, Màu trắng điểm vết màu hồng.

Giống mèo này nói chung thuộc loại ôn hòa, vì thế nên rất được ưa chuộng trong các gia đình và các triển lãm. Bộ lông mượt và dày của chúng cần có sự chăm sóc hàng ngày.

http://i266.photobucket.com/albums/ii251/Corenl_Young/108.jpg


sưu tầm

MÈO PHÁP .

Chartreux
Tên khác: Mèo Chartreux
Xuất xứ: Pháp

Mô tả:
Đầu: Tròn và rộng, nhưng không phải là hình cầu, mà có dạng hình thang. Sọ không có hình vòm mà hơi tròn, với một khoảng hẹp, bằng phẳng giữa hai tai. Má đầy, tròn và sệ, con đực trưởng thành có hàm lớn hơn con cái. Cái mũi thẳng và rộng không hướng lên trên. Người ta cũng chấp nhận những con mèo mũi hơi gẫy, nhưng đặc điểm này không được ưa chuộng mấy. Mõm thẳng và liền với đầu, hình nón nhưng không nhọn. Hàm khoẻ, đặc biệt ở con đực trên 2 tuổi.
Mắt: To và tròn, góc mắt ngoài hơi xếch. Màu mắt từ da cam đến vàng. Không có đốm xanh hoặc màu khác.
Cổ: Ngắn và khoẻ
Chân: Thẳng, ngắn, khoẻ và có cơ bắp. Bàn chân nhỏ, tròn và rộng.
Đuôi: Dài vừa phải. Dầy ở mặt sau và thon nhẹ về phía cuối, cuối đuôi có đầu tròn.
Lông: Ngắn, dầy, rất rậm (như lông rái cá), bóng, hơi xoăn và không thấm nước do có nhiều lông măng.
Màu: Tất cả các sắc độ của màu xanh xám, từ màu tro tới xám đen. Màu xanh xám nhạt được ưa chuộng hơn cả. Màu sắc đều. Mũi màu xám sẫm, bàn chân màu hồng và nâu sẫm. Da màu xanh xám. Mèo con lúc mới sinh có ít vân trên người và sẽ mờ đi lúc từ 6 tháng tới 1 năm.
Mắt màu cam sẽ chưa thấy xuất hiện cho đến tháng thứ 3, thay cho màu mắt xám xanh.
Một số khiếm khuyết: Mũi hướng lên trên hoặc gãy mũi. Mõm rộng và nặng nề. Mắt hình quả hạnh hoặc quá gần nhau. Mắt màu xanh lá, đục. Lông: Trắng, nâu, có vết mờ, nhiều màu hoặc có vệt đỏ.

Lịch sử:
Chú mèo xanh với đôi mắt vàng của nước Pháp đã tồn tại qua hàng thế kỷ. Giống mèo này rất cổ. Người ta nói rằng thời xưa, bộ lông ngắn, êm của chúng đã bị bán như là lông rái cá.
Vào thế kỷ 16 người ta có nghe câu chuyện Joachim du Bellay khóc thương cái chết của chú mèo xám của mình, Belaud. Vào thế kỷ 18, Buffon, trong cuốn Lịch sử tự nhiên, đã nhắc tới giống mèo Chartreux như là Con Mèo Của Nước Pháp. Còn Linno thì phân biệt chúng với mèo Angora, đặt tên nó là giống mèo Felis, hay mèo xanh.
Có nhiều giả thuyết về nguồn gốc của giống mèo này. Có truyền thuyết cho rằng những thầy tu Carthusian đã gây giống mèo Chartreux sau khi mang chúng về Pháp từ châu Phi. Vậy, nguồn gốc của cái tên Chartreux là từ đâu? Một số người tin là cái tên này mô tả bộ lông dầy, mượt giống như chất liệu len Tây Ban Nha có tên là len Chartreux. Những người khác, như Fizniger, khẳng định giống mèo này được lai giữa mèo Manul và mèo Ai Cập. Thực tế, thủy tổ của mèo Chartreux có thể được sinh ra tại vùng đồi núi của Iran, Syria và Thổ Nhĩ Kỳ, nơi chúng cần đến bộ lông dầy của mình. Một số con Chartreux được giới thiệu ở Pháp suốt thời kỳ Thập Tự Chinh.
Những năm 20 thế kỷ trước, những người nuôi mèo ở Pháp đã lai mèo Chartreux với mèo Ba Tư. Phải tới năm 1926, một chương trình lai giống chính thức mới bắt đầu, khi chị em nhà Looger bắt đầu làm việc với những con mèo màu khói xanh đi lang thang ở vùng Morbihan. Sau khi ghi nhận những đặc điểm của lòai mèo này, bác sĩ Jumaud (1930) gọi chúng là mèo Felis. Chúng được trưng bày tại câu lạc bộ mèo Paris năm 1931. Những tiêu chuẩn đầu tiên đã được xuất bản vào năm 1939.
Giữa thập niên 60 và 70, việc lai giống Chartreux với mèo lông ngắn xanh của Anh phổ biến tới mức F.I.Fe quyết định cho kết hợp chúng với nhau. Vậy có phải số phận của mèo ChartreuxC đã kết thúc? Tất nhiên là không. J. Simonnet, chủ tịch câu lạc bộ mèo Chartreux, đã chứng minh sự tồn tại thực tế của giống mèo Pháp cổ này với F.I.Fe. Hội này sau đó đã phân biệt rõ hai giống mèo này và cấm việc lai giống chúng với nhau. Những con mèo Chartreux đầu tiên tới Mỹ lần đầu tiên vào năm 1970. Cả CFA và TICA đều xác nhận giống mèo này.

Tính cách:
Giống mèo đúng mực, dễ tính, độc lập này có một tính cách mạnh mẽ, mặc dù nó không kêu nhiều. Nó rất trìu mến và trung thành với chủ. Giống mèo kín đáo này thích nơi vắng vẻ, thanh bình. Mèo Chartreux thực sự trưởng thành vào năm thứ 2 hoặc 3. Cần phải chải lông cho chúng hằng tuần để giữ gìn bộ lông êm mượt của chúng.

Nhiều người cho rằng về cơ bản thì giống mèo này trông giống mèo Anh(British Blue Shorthair)chỉ khác ở màu lông duy nhất là xám xẫm (rất khó dịch vì tiếng Anh là Dark blue-chứ không dùng Grey!) mà người Việt chưa ai mô tả mèo nào có màu "xanh xẫm" cả.Ngoài ra còn khác mèo Anh là thân hình và đuôi ngắn hơn,trông rất mập và ngộ nghĩnh.Tính cách hiền lành,tình cảm,hơi chậm nhưng rất "lì" ko ầm ỹ noisy như các giống mèo khác .Đặc biệt tai ngắn,mặt bầu bĩnh,mặt không tịt lắm,ăn khoẻ,dễ nuôi,thích hợp với cuộc sống đô thị ko cần rộng rãi lắm.Đây thực sự là giống mèo quý mà người Pháp đã tự hào đặt tên một loại rượu nổi tiếng của mình.

http://i266.photobucket.com/albums/ii251/Corenl_Young/chx3_310.gif
http://i266.photobucket.com/albums/ii251/Corenl_Young/chx2_112.gif

theo greenvet-hanoi

CHUYỆN LẠ VỀ GIỐNG MÈO THỜI NAY .

- Khoảng mươi năm trước, nhà tôi mua được một con mèo cái lông xám. Năm 2005, nó sinh lần thứ sáu, được ba con nhưng chết hai. Con còn lại là đực có màu lông giống mèo mẹ.

Anh nuôi em, tốt hơn mẹ nuôi con

Mèo con lớn như thổi, chẳng mấy chốc bằng mẹ nhưng có vẻ dữ hơn và nhanh nhẹn hơn. Cả hai mẹ con mèo vẫn sống chung một nhà dù mèo con đã trưởng thành.

Năm nay, 2006, mèo mẹ sinh lần thứ bảy và cũng được ba con. Hai con màu vàng trắng, một con khoang đen trắng. Mấy hôm sau, tôi để ý thấy chỉ có hai con khoang vàng trắng nằm bên mẹ. Con khoang đen không biết biến đi đâu.

Một hôm tôi thấy con mèo lông xám (anh ruột của ba mèo con mới sinh), ngậm con mèo khoang đen trắng mà tôi nghĩ đã mất tích. Mèo mẹ nhìn chúng và không phản ứng gì.

Thì ra mèo anh lông xám mấy hôm nay tha mèo em khoang đen trắng đi đâu đó. Song điều khó hiểu là mèo anh lấy đâu ra sữa để nuôi mèo em. Để ý, tôi thấy mèo anh sau khi ăn xong mang một phần thức ăn đi. Có lẽ nó mang cho mèo em sơ sinh chăng.

Tôi nghĩ với kiểu nuôi không sữa mẹ, mèo em sẽ bé choắt và, thậm chí, chết vì thiếu dinh dưỡng. Nhưng thực tế mèo em khoang đen trắng không những không èo oặt, không chết mà nó lớn hơn cả hai mèo khoang vàng trắng.

Mèo khoang đen trắng lớn nhanh đến mức mèo anh lông xám không tha bằng mõm được nữa. Mỗi lần đi đâu, nó phải ra hiệu và mèo em khoang đen trắng lũi cũi theo sau.

Và “tiệc tùng” với chuột

Một hôm tôi thấy có ba con mèo đang chúi đầu vào đĩa cơm để ở vỉa hè. Con thứ ba nhỏ hơn và lông đen. Tôi cố lục trí nhớ xem nó là mèo nhà ai.

Tôi tiến đến gần hơn đĩa cơm thấy con mèo lạ có cái đuôi không giống đuôi mèo. Tôi căng mắt nhìn kỹ lần nữa. Đích thị là một con chuột. Thấy sự có mặt của tôi con chuột chạy mất. Hai con mèo nhà tôi vẫn mải mê ăn như không có chuyện gì xảy ra.

Xưa nay ai cũng biết mèo và chuột không đội trời chung. Khi no, mèo nhà không ăn thịt chuột. Tuy nhiên, hễ thấy chuột, mèo thường đuổi bắt và vồ chết. Hoặc không đuổi bắt cũng không bao giờ “đi cùng đường”, “ăn cùng mâm”.

Việc mèo nhà tôi coi chuột như bạn, và việc mèo đực lông xám tự nuôi em và nuôi còn tốt hơn cả mẹ, là những chuyện tôi chưa từng thấy.

Phải chăng đây là dấu hiệu cho thấy mèo nhà bắt đầu thay đổi tập tính hoang dã săn mồi của chúng? Phải chăng giống mèo còn những đặc tính tiềm ẩn mà chúng ta chưa khám phá hết?

Lạ hay không?

PGS. Hà Đình Đức (Trường ĐHKHTN Hà Nội) cho biết, từng có thí nghiệm chứng minh những điều mà con người lâu nay vẫn khẳng định như “chó không bao giờ sống chung với hổ hay sư tử”.

Người ta dùng chó mẹ để nuôi bầy hổ con hay sư tử con từ khi mới đẻ. Khi lớn lên những con hổ hay sư tử đó vẫn coi chó như mẹ chúng.

Theo tôi, bạn có thể làm thí nghiệm bắt một ổ chuột con mới đẻ đem cho bú mẹ mèo đang nuôi con nhỏ. Nếu mèo mẹ chấp nhận, khi chuột con lớn lên, thế nào chúng sẽ sống hoà thuận với nhau như “mẹ gà, con vịt”.

Hai kẻ thù tự nhiên mèo- chuột “tiệc tùng” với nhau có thể có mối quan hệ đặc biệt như trên mà bạn không biết chăng?

Về chuyện mèo anh nuôi mèo em, đúng là chuyện lạ. Mèo là loài thú được thuần dưỡng từ lâu nhưng có tính bảo thủ cao. Trước hết là hiện tượng giao phối. Mèo cái khi động đực về ban đêm thường ra khỏi nhà kêu gào tìm mèo đực và ít khi người trông thấy chúng giao phối.

Mèo rừng khi đẻ thường tìm nơi kín đáo để tránh kẻ thù. Mèo nhà khi đẻ cũng chọn nơi kín đáo nhất trong nhà. Nếu bị phát hiện, nó liền tha con đi chỗ khác. Vì vậy nhiều người nuôi mèo chỉ biết chúng đã đẻ khi chúng di chuyển nơi ở, thậm chí, khi mèo con đã lớn.

Trường hợp mèo anh nuôi mèo em, tôi cho rằng vì một lý do nào đó, mèo con khoang đen không được mèo mẹ quan tâm chăm sóc như hai con màu lông vàng trắng. Nó tìm đến mèo anh với hy vọng là “người mẹ” mới chăng.

Nhưng có điều lạ là mèo anh chấp nhận và biết chăm sóc mèo em. Điều đó hoàn toàn trái ngược với tập tính bảo thủ của loài mèo. Giải thích được các hiện tượng này, cần theo dõi công phu và ghi chép tỉ mỉ.


sưu tầm

No comments:

Post a Comment